1. Con nguời có tổ có tông,
Như cây có cội, như sông có nguồn.
2. Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra,
Một lòng thờ mẹ kính cha,
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.
3. Lên non mới biết non cao,
Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền.
4. Cây khô không dễ mọc chồi,
Mẹ già không thể sống đời với con.
5. Chim trời ai dễ đếm lông,
Nuôi con ai dễ kể công tháng ngày.
6. Liệu mà thờ kính mẹ cha,
Đừng tiếng nặng nhẹ người ta chê cười.
7. Tu đâu cho bằng tu nhà,
Thờ cha, kính mẹ hơn là đi tu.
8. Gió mùa thu mẹ ru con ngủ,
Năm canh dài thức đủ năm canh.
9. Có cha có mẹ thì hơn,
Không cha không mẹ như đờn đứt dây.
|
10. Còn cha gót đỏ như son,
Đến khi cha thác gót con đen xì.
11. Anh em bốn bể là nhà,
Nguời dưng khác họ vẫn là anh em.
12. Bầu ơi thương lấy bí cùng,
Tuy rằng khác giống, nhưng chung một giàn.
13. Đứt tay một chút còn đau,
Huống chi nhân nghĩa, lìa sao cho đành.
14. Khôn ngoan đối đáp người ngoài,
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau.
15. Lời nói chẳng mất tiền mua,
Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.
16. Một cây làm chẳng nên non,
Ba cây dụm lại nên hòn núi cao.
17. Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng.
18. Ngọc kia chẳng giũa chẳng mài,
Cũng đành vô dụng cũng hoài ngọc đi.
19. Thói thường gần mực thì đen,
Anh em bạn hữu phải nên chọn người.
|